Góc tối chân cầu, một gò buồn
Tơ nhện tiếng dế, điệu sầu tươm
Khóc người kiếp nao Vong đình đáo
Sau lại đa tình trầm lòng Tương
Hương dâng thương nhớ, ai thắp đây?
Hương tàn thương cũng đà nương mây
Rơi về tro bụi vùi trần thế
Bỗng lạnh hồn thây người dưng này
Hỡi ai! Cửa mộ ta xin rót
Chén nhất cho đầy nỗi tương tư
“Đa tình tự cổ nan di hận”
Tràn hận, đầy nghiên, phong nguyệt ngâm
Khúc khúc dế cầm, điệu tà dương
Nhuỵ dạ hoa đọng giọt hương sương
U phần khoác lên màu lụa hoạ
Thưởng thuỷ mặc, rượu tay đương
Thanh không lồng lộng âm vang
Chuông xương trong gió vọng tuyệt ngàn
Thấu chăng bất tán tuần hoàn lẽ
Cạn chén! Ta, người, hãy thênh thang…
Tác giả: Đăng Bùi
Ảnh minh họa: Pinterest