Ta chỉ uống vừa đủ
Để chiều thôi thẫn thờ
Ta chỉ say vừa đủ
Để không thành nhà thơ
Ta chỉ điên vừa đủ
Trêu định mệnh cầm tù
Ta chỉ sống vừa đủ
Cợt đùa với thiên thu
Ta yêu đời chỉ đủ
Làn sương giăng trên hồ
Tan khi chiều xuống chậm
Trơ lại lòng chén khô
Ta yêu người chỉ đủ
Khoảng cô đơn trong lòng
Nhắn người mua thêm rượu
Để dành những chiều đông
Ta nói nhiều chỉ để
Làm trống lại lòng mình
Ta yêu mình chỉ đủ
Chuốc riêng mình lặng thinh
Minh Hùng