Đêm ngấm men buồn ta tỉnh ngàyGiếng thu rêu phong lời thơ dế khảyTa gieo mình vào cô đơn tận đáyTrên phiến đá ta bộc bạch lời sayĐoạn trường tựa rong sâu đáy tuyềnHồng trần sầu đắp đỏ Vong xuyênĐá lòng ba kiếp tình rêu thẫmĐằng đẵng nghiệp duyên nhịp thoi huyềnHuyết thư đôi lời […]
Mắt buồn thiêm thiếp trời đêmNga mi sắc lạnhSương bạc thềmMây xứ vân thâm tô lên khoéThất nguyệt chưa rằmBóng lê thêKhoác nửa mảnh buồn lê lếtSơn cước heo mờThị thành hoang trơChỉ đủ ấm những đêm sầu ngục mởHồn tỏ, hồn mờ, hồn nên thơ…Nửa mảnh sầu kia ngươi có nhớTreo ơ hờ thấm […]
Thâu đêm mê dạ mờ tinh vânChỉ tiêm chấp niệm ngón vê vầnThị kiến bi ai lâm râm khấnThiên nhai nào ngập khoé mi trần?Góc vườn mộc cận triêu dương ẩnGiọt sương ai khát môi bần thần… Tấc giả: Đăng Bùi Ảnh: Y Xuy Ngũ Nguyệt
Là là hây hây Yên ba đầyLãng lãng du du Kiếp này đâyVô thực luân hồi Vô vô thựcThật nhất lòng này dạ đêm nay Ta kẻ chinh nhân, người du tửTrọn không vĩnh cửu trong phút giâyĐến đến đi đi trùng trùng kiếp Muôn kiếp hoà tụ khói khói bay Yên ba ai cưỡi […]
Mưa sớm lơ thơ ngày sớm mờCơ đồ át ướt kì thủ mơGiang mi mông lung độc mộc khởiTiếng thuyền phu hay tiếng ca cơ Kì mộng thấp thoáng người viễn khơiKì thủ ơi ơi xin tiếng đợiNgưỡng vọng đôi bóng vô tư lựTiếng nhân ngư lộng hải phong rồi Ca cơ thiêm thiếp trên […]
Ai khuất cô phòng khơi đăng tâmU không, trúc diệp, sắc lam thâmLiễu mành thưa, phong sương đọngDệt cố mộng, lụa tương tằmThương hải tang điền, niềm độc bạchGiọt buồn tơ vang sợi huyền cầmBước độc hành ai khuất xứ vân thâmCánh nga dạ lụa là, ai độc vũ Tác giả: Đăng Bùi Ảnh minh […]
Trăng mười bốnThất nguyệt tâmĐêm lâm râm Cô linh tiếuHàn phong phiêuXiêu xiêu liễuTây không diễmHồng thâm triêu Tư ý Hư sơnkí tế.Điệp vũ Hồng trầnmê Hàn thê, xuân mai, tối thêu phòngCố phu, cam lệ, lối cô phongThạch lựu hoa, hoàng cúc bóngTrúc diệp đong đưa sóng dòng VongLộng sao át tiếng ngô đồngTà […]
Bỏ lại xiêm y uất rũÁnh chinh bào khuất khói quan sanKhi đi trăng tỏ hướng bến cũPhong quang nay phù dung nở lại tànNghe tiếng dế xưa báo ngọn hàn phongKhung cữi khúc khúc, mộng tương phùngMộng dệt mộngThu nối thuNgâm cung tịnh“Dĩ vong tình” (*)Lồng lối lệ phong bụi phương ngànThâm mù viễn […]
Góc tối chân cầu, một gò buồnTơ nhện tiếng dế, điệu sầu tươmKhóc người kiếp nao Vong đình đáoSau lại đa tình trầm lòng Tương Hương dâng thương nhớ, ai thắp đây?Hương tàn thương cũng đà nương mâyRơi về tro bụi vùi trần thếBỗng lạnh hồn thây người dưng này Hỡi ai! Cửa mộ ta […]
Tích tịch tình tang, đàn ơi, khảy…
Đáy yên ba gửi mối sầu hoang
Hàm tiếu khóe hoa xuôi theo sóng
Hương gửi thanh không kiếp sau trôi
Hiện hữu rơi vào một đêm đông
Từng giọt mưa thưa, từng tấc lòng
Thấu thây nóng, sôi khơi khói mộng
Chân tâm yên ám, có đen không?
Ta nhớ tóc người trắng đông hiên
Thâu xuân, thâu hạ, thâu thu yên
Thâu sầu tràn nghiên đen ngọn bút
Giấy lòng vẫn nguyên bạc nỗi niềm
Gối đượm hàn sương nàng tựa đầu
Sợi sợi tuyền ánh đáy giếng sâu
Nâng tiêu khởi điệu đêm xưa ấy
Ti trúc, ta người
Khúc vô âu
Xuân sương hương dạ lý
Đêm đọng tiếng giao bôi
Tháng năm phiêu phong hí
Hoa lạc lưỡng ngạn trôi
Triết gia Hy Lạp Aristotle (384-322 TCN) đã có những đóng góp lớn lao và trường tồn trong hầu hết từng khía cạnh của kiến thức nhân loại, từ logic đến sinh học, đến cả luân lý học và mỹ học. Mặc dù trong thời cổ đại ông bị mờ khuất dưới chiếc bóng của […]